Người
ta yêu hoa, vì hoa mang lại hương sắc cho cuộc đời. Yêu hoa chính là yêu
chuộng cái đẹp, tôn vinh cái đẹp. Mỗi loài hoa có vẻ đẹp riêng của nó,
thêm vào đó là ý tưởng của con người đã tạo cảm xúc thẩm mỹ khi thưởng
thức các loài hoa.
Chu
Đôn Di ngày xưa cho cúc là hoa ẩn dật, mẫu đơn là hoa phú quý, sen là hoa
quân tử, ông yêu nhất là hoa sen. Ông yêu sen ở chỗ mọc lên từ bùn nhơ mà
chẳng nhiễm, vẻ đẹp thanh thoát chẳng lả lơi, thân trong thông ngoài thẳng,
không nhánh không cành, hương thơm thanh đạm.
Trong
nhà Phật, hoa sen tượng trưng cho tinh thần vô nhiễm, vì sen vốn tinh
khiết, “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Phật giáo Tây Tạng đôi
khi không thờ hình tượng Đức Phật mà chỉ tôn trí, chiêm ngưỡng hình tượng
hoa sen.
Còn
Đào Tiềm, một danh sĩ ẩn dật đời Tấn rất yêu cúc. Ông cho rằng cúc có thể
sánh với đức người quân tử, vì cúc là giống cây dễ trồng lại không phiền
công vun tưới, cũng như tánh con người vốn thiện. Cúc đến mùa Thu thì trổ
hoa, hình sắc đều đẹp. Đến mùa Đông sương giá, trăm hoa đều tàn, chỉ còn
cúc hiên ngang trong tiết lạnh, cũng như người quân tử chẳng đổi tiết tháo
dù có gặp gian hiểm, nguy nan. Đối với Nguyễn Trãi, danh nhân văn hóa nước
ta thì hoa càng mang đậm đà thi vị. Ông đã tìm thấy vẻ đẹp và ý nghĩa tư
tưởng trong mỗi loài hoa, trong phần thơ Nôm “Hoa mộc môn” của ông
có nhiều bài vịnh hoa bốn mùa rất hay. Chẳng hạn những câu vịnh bộ cây
cảnh tùng, trúc, cúc, mai của ông:
Tùng: Cội rễ bền, dời chẳng động
Tuyết sương thấy đã đặng nhiều ngày.
Trúc: Huống lại nhưng nhưng chăng bén tục
Trượng phu tiết cứng khác người thay.
Cúc: Hoa nhẫn rằng đeo danh ẩn dật
Thức còn thông, bạn khách văn chương.
Mai: Xuân đến hoa nào chẳng tốt tươi
Ưa mi vì tiết sạch hơn người.
Ngoài
ra, ông còn vịnh các loài hoa tiêu biểu cho bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông,
đây gọi là bộ Tứ thời:
Xuân đào: Đông phong ắt có tình hay nữa
Kín
tiễn mùi hương để động người.
Hạ liên (sen): Gió đưa hương, đêm nguyệt tĩnh
Trinh làm của, có ai tranh.
Thu cúc: Chuốt lòng son, chẳng bén tục
Bền tiết ngọc, kể chi sương.
Đông tùng: Đống lương tài có mấy bằng mày
Nhà
cả đòi phen chống khỏe thay.
Người
xưa cho các loài cây loài hoa như tùng, trúc, cúc, mai có phẩm chất tốt
đẹp nổi bật có thể đem sánh với nhân cách đạo đức của con người. Tùng chịu
được tuyết sương. Trúc tao nhã, cứng rắn. Cúc đẹp bình dị, gần gũi với
khách văn chương, người ẩn dật. Mai đẹp giản đơn nhưng tinh khiết, vững
chãi với tiết Đông giống như lòng kiên trinh của con người.
Ngày
nay có đến muôn ngàn loài hoa đậm đà hương sắc được con người yêu chuộng,
đó cũng là sự hướng đến cái đẹp, tôn vinh cái đẹp của con người. Con người
ngày càng tìm cho mình những nhận thức, cảm xúc thẩm mỹ, ước muốn tô đẹp
cuộc đời.
Người
ta cho rằng loài hoa có một thứ ngôn ngữ mà con người không thể diễn tả
bằng ngôn từ một cách tinh tế và trọn vẹn ý nghĩa. Ngoài việc mang đến cho
con người những bức thông điệp về bốn mùa thì hoa còn mang nhiều ý nghĩa
khác. “Một số loài hoa biểu lộ hầu hết ra ngoài những ý tưởng mà chính
chúng là những đại diện sống động”, đó là lời nhận định của một trong
những cuốn từ điển về hoa đầu tiên được xuất bản tại Philadelphia năm
1870. Thật vậy, chẳng hạn hoa sen thì tinh khiết, không bị nhiễm ô dù sống
trong bùn nhơ nước đọng, nó xứng đáng là biểu tượng cho người quân tử. Hoa
cúc thì mộc mạc, đơn sơ, vẻ đẹp thanh cao, chính là biểu tượng của đời
sống ẩn dật.
Ngày
nay, ý nghĩa biểu tượng của hoa càng phong phú hơn, một loài hoa tùy vào
vẻ đẹp, sắc thái và cách thưởng thức mà có giá trị ý nghĩa khác nhau.
Hương thơm nồng nàn hay dịu dàng, thanh thoát, màu sắc tươi sáng, rực rỡ
hay ảm đạm, u sầu, tẻ nhạt sẽ biểu lộ những ý tưởng khác nhau. Cũng là một
loài hoa cúc, nhưng đóa hoa cúc trắng thường được tượng trưng cho sự hồn
nhiên, ngây thơ trong trắng, còn cúc vạn thọ vàng tượng trưng cho nỗi thất
vọng, buồn đau. Người phương Đông xem cúc là biểu tượng của sự thanh cao,
thoát tục, nhưng một số nước phương Tây xem hoa cúc vàng là loài hoa tượng
trưng cho điềm gở.
Hầu
hết các quốc gia trên thế giới đều chọn hoa hồng là biểu tượng của tình
yêu và sắc đẹp. Vì được mệnh danh là hoa tình yêu nên ý nghĩa tượng trưng
của hoa hồng cũng hết sức lý thú. Hoa hồng trắng tượng trưng cho mối tình
trong trắng, hoa hồng đỏ đậm tượng trưng cho tình yêu cháy bỏng, hoa hồng
đỏ thắm đâốm tượng trưng cho tình yêu nồng thắm, hoa hồng đỏ than chỉ nỗi
đau thầm kín trong tình yêu, hoa hồng vàng chỉ tình yêu tươi sáng nhưng
không bền lâu mà đang dần dần phai nhạt...
Có thể nói hầu hết các loài hoa đều được con người “quy ước” cho những ý
nghĩa để xem nó là biểu tượng của cuôốc sống. Hoa là biểu tượng của tình
bạn, tình yêu, đạo nghĩa vợ chồng, và trên nữa là luân thường đạo lý,
triết lý cuộc đời. Hoa mẫu đơn tượng trưng cho vinh hoa phú quý, hoa cúc
tượng trưng cho sự thanh cao thoát tục, hoa sen thể hiện sự thanh khiết, hoa mai tượng trưng cho đức tính kiên trinh, hoa lan tượng
trưng cho vẻ đẹp lộng lẫy, cũng tượng trưng cho đức cao vọng trọng, hoa đỗ
quyên mang ẩn ý nhớ nhà, các cây vạn niên thanh, tùng la hán, trúc, lan
quân tử thì thể hiện sự trường thọ, mạnh khỏe v.v... Con người gởi gắm vào
các loài hoa biết bao ý tưởng tốt đẹp và những lời nhắn nhủ thầm kín. Còn
rất nhiều ý nghĩa hàm chứa trong các loài hoa mà có lẽ chỉ những ai yêu
hoa, cảm nhận được niềm vui tao nhã khi đắm mình trong thế giới các loài
hoa mới có thể biết hết, hiểu hết.
Mùa Xuân đã về, trăm hoa khoe sắc thắm thoảng đưa hương khiến cho lòng
người càng thêm Xuân phơi phới!Cảm ơn bài viết của Phan Thị Kim Chi Đọc tiếp...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét